Được tạo bởi Blogger.

[RE-UP] KINDERGARTEN ADVENTURE | TUẦN ĐI HỌC THỰC SỰ CỦA BẠN XỐP BẮT ĐẦU

[Đây là post cũ từ trước của mình, ghi lại hành trình đi học mẫu giáo của bạn Xốp - vào năm 2015) vì bị lỗi phông nên mình up lại]


Không hiểu sao mấy cái dự định của mình mà cứ viết ra trước là y rằng sẽ đổ bể, ý nói riêng trong cái series "mầm non ký sự" này! Tuần trước mình có chia sẻ với mọi người về việc dự định cho bạn Xốp khỏi ốm rồi đi học lại để kịp chương trình Khai giảng và Trung thu của trường, thế mà đổ bể đấy. Con mình sau khi hết sốt và loét họng thì lại bị nổi mẩn ở người, mình phải cho con ở nhà đến hết Chủ Nhật và đến Thứ Hai tuần này (28/9) thì cho con đi học lại. Lần này là đi học thực sự: từ sáng đến chiều và không có người đi cùng.

Trộm vía bạn Xốp đi học được 4 ngày thì hơi bị sụt sịt sổ mũi (chắc do khóc nhiều mấy hôm đầu và thay đổi thời tiết) - không biết là sau khi post bài này lên thì con mình có ốm không đây huhuhuhu :(

Hai ngày đầu tiên mình sợ đến độ không dám đưa con đi mà bắt bố bạn Xốp phải đưa đi.



Hiển nhiên là hôm đầu tiên con khóc khá nhiều, nhìn qua camera thấy khóc nấc cả vai lên thương lắm :( Cảm giác chỉ muốn lao đến ôm con vào lòng mà vỗ về rồi đưa con về nhà để con đừng sợ và đừng khóc nữa. Ngày hôm đấy mình xin nghỉ buổi chiều, đến rất sớm để đón con (tầm 15h30). Lúc mở cửa vào lớp thấy các bạn đang ngồi quây tròn quanh cô để cô buộc tóc cho, con cũng ngồi cạnh cô nhưng đang nức nở khóc. Nhìn thấy mẹ, con lao vào lòng ôm, ghì chặt lấy. Thương vô cùng luôn :(

Một số biểu hiện "bất thường" trong những ngày đầu đi học của bạn Xốp:

1. Nghịch hơn khi ở nhà

Mình chuẩn bị sẵn tư tưởng là khi về con sẽ mệt, sẽ quấy, sẽ hay gào thét... dựa trên kinh nghiệm của các mẹ chia sẻ trên mạng mình đã đọc được. Chắc con mình nó thuộc loại cá biệt! Về nhà, bạn Xốp vui vẻ như chưa từng vui vẻ hơn, trộm vía ăn được, và nghịch thì thôi rồi. Bình thường đã nghịch, những hôm đi học về như kiểu bị "thừa năng lượng" nên nghịch phải gấp đôi, gấp ba bình thường. Hò hét, chạy nhảy loạn xị ngậu trong nhà lên =.=

Mình hiểu rằng việc ở lớp đã khiến con có những "ức chế" nhất định, và khi về nhà - là môi trường thân thuộc với con, con cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn nên việc con nghịch ngợm hơn (cũng giống như nhiều bạn gào thét, khóc lóc... khi đi học về) như là một cách để con "giải tỏa" những ức chế về mặt thần kinh đấy.

Với bạn Xốp, khi đi học về, mình dành nhiều thời gian để ôm bạn, chơi với bạn, thơm bạn, vuốt ve bạn, hỏi han bạn về trường lớp - cô giáo và các bạn, cười nhiều hơn với bạn. Mình cũng nhắc nhở mọi người trong nhà không quát to, không cầm roi vọt đánh bạn (chỉ trừ trường hợp quá hư không thể không đánh để nhớ)... Bạn có vẻ khá "hài lòng" với không khí trong nhà những ngày này. Về nhà là bạn trở nên vui vẻ, tươi tỉnh, hoạt bát và nghịch ngợm.

 2. Cực kì "quấn" một cô giáo nhất định khi ở lớp

Con có một "đặc điểm" là cực kì quấn một cô ở trong lớp, lại là cô Chủ nhiệm (lớp bạn Xốp có đến 4 cô trông). Mình đã tiếp xúc với cô được 1-2 lần khi con đi học thử, và bác giúp việc trong tuần đầu tiên đưa bạn Xốp đi học và ngồi ở lớp cùng thì cũng về nhận xét cô khá hiền, chuyên môn nghiệp vụ tốt và đặc biệt là rất dịu dàng, tình cảm với các bé. Mấy ngày đầu tiên con chỉ "theo" mỗi cô, nhìn qua camera thấy cô đi đâu con cũng đi theo, cô làm gì con cũng ngồi cạnh, và có vẻ như còn đòi cô bế - cô vỗ về mới chịu. Sang đến ngày thứ hai đi học, mình thấy con vẫn theo cô nhưng "cường độ" có vẻ giảm đi một tẹo. Buổi chiều đến đón mình cũng gặp cô trao đổi, cô cũng nói rằng hôm đầu thì theo ghê lắm, nhưng đến hôm thứ hai cô bận không cho theo thì cô chỉ bảo "con ngồi đây chờ cô, cô đi 2 phút cô về" là bạn Xốp cũng chịu.

Những ngày đầu quấn chặt lấy cô giáo (cô tóc dài ngồi bên cạnh). Bao giờ cô ăn xong đi ngủ mới chịu đi ngủ

Mình nghĩ đây là tâm lí vô cùng bình thường của con: khi bị đưa đến một nơi xa lạ, không có ai thân quen, bản thân con sẽ phải có những hành động để bảo vệ mình. Ở đây, bạn Xốp tìm đến với cô giáo mà bạn cảm thấy cô dịu dàng, ân cần, và quan tâm. Chắc là trong 1 tuần đi học thử nữa ngày, bạn đã kịp quen và cảm thấy an tâm hơn khi có cô ở bên cạnh (so với các cô khác trong lớp). Vì vậy, nếu có điều kiện và thời gian, mình khuyên các mẹ nên dành khoảng vài ngày để con đến trường làm quen với cô giáo và các bạn, từ đấy việc con lạ lẫm trong môi trường mới và tìm thấy "cứu cánh" để tự trấn an bản thân sẽ dễ dàng hơn, con sẽ hòa nhập với lớp nhanh hơn.

3. Nhút nhát và chưa thực sự hòa đồng với các bạn

Về cơ bản, bạn Xốp không phải là người quá nhút nhát, nếu không muốn nói là khá nhanh mồm nhanh miệng. Tuy nhiên, những ngày đầu đi học con không "hòa đồng" lắm. Mình nhìn qua camera thấy các bạn chơi, vui đùa còn con cứ quấn chặt lấy cô giáo. Thậm chí lúc cả lớp ngồi xuống và làm động tác múa hát theo cô, con cũng chỉ ngồi cạnh cô và nhìn các bạn. Thấy tội con ghê gớm :(

Sang đến ngày thứ ba thì con có vẻ tiến triển thêm một chút: con đã chịu ngồi ra với các bạn, đôi lúc vẫn thấy con đưa tay lên quệt nước mắt, nhưng cô dạy làm động tác múa hát con đã chịu làm theo... và khi ra sân chơi con đã chịu chơi cùng các bạn cứ không "bấu" lấy cô như hai hôm đầu nữa. Buổi chiều, thay vì dấm dứt khóc như hôm đầu tiên, hoặc ngồi thui thủi một góc không chơi với các bạn như hôm thứ hai, con đã có vẻ hòa đồng hơn và chịu chơi cùng các bạn xung quanh hơn.

Sang đến ngày thứ ba con đã chịu chơi với các bạn và không quấn lấy cô nữa

Cũng tương tự như biểu hiện thứ hai, mình thấy rằng đây là cách con đang tập làm quen với môi trường mới đồng thời cũng là một cách đề bảo vệ bản thân trước những người bạn mà con chưa biết nhiều. Khoản này mình không lo lắm, thời gian tới chắc chắn bạn Xốp khi quen lớp sẽ vui đùa với các bạn nhiều hơn.

4. Khóc vào mỗi buổi sáng và nói rằng "không muốn đi học"

Mặc dù khá thoải mái với 3 vấn đề trên, thì vấn đề thứ 4 này mình lại phải giải quyết một cách nhẹ nhàng và kĩ càng nhất có thể với con. 

Việc con đi học có lẽ vẫn chưa thực sự "thoải mái" và quen thuộc lắm. Sáng nào con thức dậy con cũng khóc và thút thít là "con không đi học đâu, con ở nhà cơ..."

Thường mình sẽ nói với bạn rằng "dậy đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi con đi học nào con", thì y rằng bạn sẽ mếu máo "con không đi học đâu". Lúc này, mình chỉ đơn giản ôm bạn vào lòng, giải thích cho bạn là đi học rất vui, rất nhiều điều bổ ích được học ở trường, có cô giáo và nhiều bạn... ở nhà sẽ không được như thế nên không ở nhà. Rằng mọi người ở nhà đều bận không ai có thể đi cùng được nên bạn phải tự lập và đi một mình. Cứ nói đi nói lại như vậy trong khoảng 15 đến 20 phút, sau đó thì làm vệ sinh cá nhân và một số thao tác cần thiết vào buổi sáng và lên đường đi học.

Một trong những điều mình khuyên các mẹ nếu có con chuẩn bị đi học mẫu giáo, đấy là tập cho con ngủ sớm và dậy sớm vào sáng hôm sau. Bạn Xốp 10h tối đi ngủ, khoảng 7h sáng là bạn dậy. Nguyên nhân một phần cũng để có thời gian làm "công tác tư tưởng" và đối phó với những trận mè nheo của bạn.

Việc dành thời gian để giải thích, vỗ về và trấn an các bạn nhỏ trước khi đi học vào mỗi buổi sáng là vô cùng cần thiết. Mình, đặt địa vị vào con, sẽ cảm thấy mình được tôn trọng - rằng việc đi học nó là bắt buộc nhưng cũng đồng thời hiểu rằng đi học là một việc cần phải làm chứ không phải muốn là đi, không muốn là nghỉ. Cảm giác được bố mẹ vỗ về, trấn an cũng khiến con đỡ có cảm giác áp lực, ức chế và tủi thân hơn, không có mặc cảm rằng "bố mẹ mang mình đi học để vứt bỏ mình" - cảm giác này không hề tốt tí nào, những sự ức chế lâu ngày sẽ dẫn đến những hành động phản kháng, ví dụ: dậm tay dậm chân, nằm lăn ra nhà ăn vạ, khóc lóc và gào thét đòi không đi học, vứt và ném đồ đạc v.v..

*****

Dựa trên kinh nghiệm vài hôm đầu đi học của bản thân, mình thấy rằng đây đích thực là một giai đoạn "nhạy cảm": nhạy cảm cả với con, nhạy cảm cả với bố mẹ và mọi thành viên trong gia đình. Nếu nuông chiều con quá, làm theo ý con là không cho con đi học hoặc xót xa con mãi không chịu dứt con ra để con vào lớp... vô hình chung sẽ khiến con càng mè nheo và khóc quấy hơn, việc đi học sẽ khó khăn hơn. Nếu không nuông chiều con mà trở nên nghiêm khắc, thì cũng không hề tốt: con đi học những ngày đầu rất lo sợ, bất an, bố mẹ lại lạnh lùng và nghiêm khắc khi ở nhà càng khiến con trở nên căng thẳng và tủi thân hơn, gây nên những ảnh hưởng về mặt tâm lí rất sâu.

Quan điểm của mình trong giai đoạn này đó là cứng rắn đúng mực và mềm mỏng đúng cách.

Hai hôm đầu bố bạn Xốp đưa đi. Đến hôm thứ ba trở đi thì mình đưa bạn Xốp đi học (chắc bạn cảm thấy mẹ đưa đi thì an tâm hơn và nghĩ rằng mẹ sẽ dễ "mủi lòng" hơn bố). Cả hai vợ chồng mình đều thống nhất: đưa con đến gửi cô, dặn dò cô ngắn gọn thôi, chào con vui vẻ và quay xe đi luôn.

Mình đã đọc được trong nhiều tài liệu nói rằng: tâm lý những ngày đầu tiên đi trẻ của bé, phụ thuộc rất nhiều vào tâm lý bố mẹ. Bố mẹ căng thẳng, bất an, lo lắng... trẻ sẽ dễ chi phối bố mẹ hơn và việc con quen với trường lớp, thầy cô giáo và bạn bè sẽ càng lâu hơn. Ngược lại, bố mẹ cảm thấy việc đưa con đi học là việc bình thường, con khóc và đòi bố mẹ trong những ngày đầu là bình thường và hoàn toàn vui vẻ trong quá trình đưa con đi cũng như đón con về, con sẽ dần dần hiểu rằng "đi học là một việc hằng ngày phải làm" và "bố mẹ đưa đến rồi bố mẹ sẽ đón về", tâm lý lo lắng sợ hãi do đó cũng dần biến mất và con dễ hòa đồng với môi trường mới hơn.

Vẫn tiếp tục theo dõi và cập nhật về chặng đường "đi học" của bạn Xốp.

Thân,

Không có nhận xét nào