Được tạo bởi Blogger.

[RE-UP] KINDERGARTEN ADVENTURE | TUẦN ĐI HỌC THỨ HAI CỦA BẠN XỐP VÀ KHỦNG HOẢNG TUỔI LÊN 3

[Đây là post cũ từ trước của mình, ghi lại hành trình đi học mẫu giáo của bạn Xốp - vào năm 2015) vì bị lỗi phông nên mình up lại]

Tuần thứ hai đi học của bạn Xốp bắt đầu!


So với tuần 1 mẹ khá lo lắng về vấn đề ăn uống, ngủ nghỉ và vui chơi của bạn ở lớp, thì đến tuần thứ hai này mẹ đã cảm thấy yên tâm hơn một tẹo.

Thứ Bảy của tuần trước chính ra bạn Xốp phải đi học, nhưng mẹ thấy bạn ho khan hơi nhiều nên quyết định cho bạn nghỉ ở nhà 1 ngày để theo dõi và đi khám vào buổi chiều hôm đấy. Trộm vía bạn chỉ bị viêm mũi họng nhẹ thôi, phần nhiều mẹ nghĩ là do thay đổi thời tiết mà ra. Sau khi cho bạn uống thuốc được 1 ngày rưỡi, Thứ Hai mẹ quyết định vẫn cho bạn đi học như bình thường. Bạn không sốt, không quấy khóc, ho khan nhưng trộm vía không nôn chớ khi ăn, mẹ nghĩ như vậy là ổn không có vấn đề gì.

Khám sk đầu năm ở trường, con nhà người ta giãy giụa còn con nhà mình trộm vía quen rồi nên rất ngoan! :)

Kinh nghiệm của nhiều mẹ chia sẻ trên mạng mà mẹ đọc được, và những kinh nghiệm của các bác, các cô, các chị trong gia đình và ở cơ quan thì trừ phi con ốm và bị sốt mới nên nghỉ học, còn con khỏi này nào thì nên cho con đi học lại ngày đấy, gửi thuốc để các cô ở lớp cho uống. Trộm vía chỉ trừ phi con sốt quá cao (khoảng ngoài 38,5 độ - gần 39 độ) thì con mới quấy khóc và không chịu uống thuốc, còn lại nếu bình thường thì con chịu uống, thậm chí là uống khá ngon lành. Mặc dù vậy, lần này bác sĩ có kê cho loại thuốc kháng sinh hơi đắng một chút, các cô ở lớp cho con uống buổi đầu tiên con bị ọe, vì vậy mẹ quyết định sẽ cho con uống ở nhà, còn các loại thuốc siro dễ uống thì đem gửi cô cho uống tại lớp.

Một trong những tiến bộ vượt bậc tuần này của bạn Xốp là không khóc nhiều khi mẹ đưa đến lớp và sang tay cô giáo nữa. Con cũng đã hòa đồng hơn và tham gia nhiệt tình hơn vào các hoạt động ở lớp. Lại còn có bạn thân là bạn Na và bạn Mít nữa. Nghe yêu ghê cơ :)

Tuần này bạn Xốp đã sinh hoạt đúng giờ giấc và theo quy của hơn ở lớp, không còn lộn xộn nữa :D

Tuần này cũng đánh dấu một sự kiện quan trọng sau 2 tuần đi học của bạn Xốp: bạn không ngồi bô nữa mà đòi ngồi bệ xí như người lớn, và mỗi khi có nhu cầu bạn lại từ tụt quần và tự leo lên ngồi tè, ị :D

Nhìn chung thì việc đi học của bạn Xốp (trộm vía) có vẻ đã vào quỹ đạo đâu ra đấy. Lịch sinh hoạt của mọi người trong nhà cũng không xáo trộn nhiều vì mẹ đã "rèn" cho cả nhà đi theo lịch demo trước khi đi học khá tốt rồi. Vấn đề quan trọng bây giờ là tăng cường sức khỏe cho bạn Xốp trước mùa đông sắp tới thôi. Sang tuần mẹ sẽ tiếp tục cho bạn uống thuốc bổ đã mua ở bác sĩ quen của gia đình, giúp bạn tăng cường sức đề kháng. Trước khi đi bạn đã uống 1 đợt, giờ mẹ nghĩ nên cho uống thêm 1 đợt nữa để hỗ trợ chống chọi lại mùa đông khắc nghiệt này.

Tuy nhiên mọi việc không hề suôn sẻ như thế, mẹ đang chuẩn bị rơi vào một tình huống căng thẳng khác ở bạn Xốp: khủng hoảng tuổi lên 3!

Mẹ đã nghe nói nhiều đến vấn đề này rồi, nhưng không ngờ nó lại... rắc rối như vậy. Kể từ hôm đi học về, bạn thường xuyên gào thét, nghịch ngợm một cách hơi quá lố, rồi khi không đồng ý cái gì bạn khóc lóc, gào ầm ĩ nhà cửa ăn vạ. Mẹ nói không được, mẹ quát không xong, mẹ lôi roi ra dọa cũng chỉ được một lúc, mẹ đánh thì khóc rồi xin lỗi xong đâu lại vào đấy :( Đầu tiên mẹ nghĩ đó là cách để bạn "giải tóa" áp lực sau những giờ căng thẳng trên lớp học những buổi đầu. Nhưng sang đến tuần này thi mẹ thấy đấy đích thị không còn là "giải tỏa" nữa mà nó là biểu hiện của giai đoạn "khủng hoảng" thì đúng hơn.

Bạn thích làm mọi việc, bạn muốn mọi người làm mọi việc theo ý bạn, và khi bạn không hài lòng với mọi thứ mọi người làm cho bạn thì bạn gào khóc, ăn vạ, và có những hành động như đánh trả người lớn, quát lại người lớn.

Nói tóm lại không có một phương án cụ thể nào để đối diện với công cuộc khủng hoảng của bạn. Nói nhẹ nhàng thì lại sợ bạn "nhờn", mà nói căng thẳng thì bạn lại gào khóc làm mẹ căng thẳng hơn, mà đánh thì thực sự là chỉ cùng đường hoặc mẹ tức lắm rồi, nói mãi không được mẹ mới đánh - vì nó thực sự là một hình thức không mấy dễ chịu cho cả hai mẹ con.


Mẹ cũng không biết là cái giai đoạn "khủng hoảng" này nó còn kéo dài lâu không. Nhưng thực sự thì cái sự bướng của bạn nhiều khi nó vượt quá cả sự chịu đựng và giới hạn mà mẹ có. Và mẹ đã phải tìm đến roi vọt vài lần, thậm chí là phải giơ cao và đánh đau để bạn nhớ mà chừa. Nhưng cũng chỉ được 1 chốc 1 lát là đâu lại vào đấy. Phương án dùng roi vọt có lẽ không hề hiệu quả.

Nhưng có lẽ mẹ đã nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường hầm rồi!

Tối hôm qua bạn đòi mẹ đưa bút bi để bạn vẽ. Nhưng bố bạn, sau vài lần cho bạn chơi và bạn... vẽ vào ghế salon da, rồi bạn nghịch và ngòi bút thì khá nhọn... đã quyết định không cho bạn nghịch nữa và vứt bút bi cũng như giấu đi. Bạn biết chỗ bố mẹ hay để bút bi (trong ngăn khéo bàn làm việc) nên khi đòi không được bạn bèn chạy lại và bảo mẹ mở ngăn kéo để bạn tìm xem có không, mặc dù mẹ đã nói là "bố vứt đi hết rồi". Cực chẳng đã, mẹ lừa bạn chạy ra ngoài lấy giấy, nhanh tay mở ngăn kéo và cất hết số bút đấy sang ngăn kéo khác. Sau đó khi bạn chạy vào thì mẹ mở ra cho bạn tìm, bạn ngó, bạn lục chán chê... Và bạn thốt lên: "bố vứt đi hết rồi, không có rồi". Thừa thắng xông lên, mẹ bảo rằng: "đấy, bố vứt đi hết rồi, mẹ nói con không tin, thôi bây giờ con chỉ còn bút chì màu của con thôi, con dùng đi nhé", và thế là bạn ngoan ngoãn "vâng ạ" rồi lúi húi ngồi vẽ vời với bộ bút chì của bạn.

Có lẽ thời gian tới, lợi dụng cái sự "tồ" của bạn, mẹ sẽ áp dụng cách: bạn đòi - giấu hết đi - cho bạn xem cái bạn đòi không có - bạn sẽ không đòi nữa.

Hy vọng cách này có thể áp dụng được lâu!

Vẫn tiếp tục theo dõi và ghi nhận quá trình đi học của bạn Xốp.

Thân,


Không có nhận xét nào